Đừng Chối Từ Việc Học
Một lần tình cờ đọc bài blog trên Douban với tiêu đề “Phương pháp tiết kiệm thời gian nhất - học tập”, mình đã bị cuốn vào những suy tư sâu sắc. Quả thực, học tập là trải nghiệm kỳ diệu đến mức vừa mang đến niềm vui trong hành trình khám phá, vừa mang lại kết quả ngọt ngào xứng đáng với công sức bỏ ra. Những gì bài viết đã truyền tải quá rõ ràng, mình chẳng cần nhắc lại làm gì.
Cũng giống như nhiều người, mình thường cảm thấy day dứt khi nghĩ đến những khoảng thời gian đã lãng phí. Chính vì vậy, mình bắt đầu tận dụng từng phút giây vặt vãnh để đọc sách, tìm kiếm phương pháp tiếp thu kiến thức hiệu quả hơn. Còn những khoảng thời gian dài hơn thì chia nhỏ thành các phần, dành cho việc thực hành, củng cố và biến các tri thức ấy thành vốn sống của bản thân - cái mà mình vẫn gọi là học đi đôi với hành. Đến nay, cuộc sống của mình gần như xoay quanh việc học tập (dĩ nhiên, đối tượng học không chỉ giới hạn ở các kỹ năng chuyên môn). Mình luôn tin rằng học hỏi chính là nhu cầu bản năng, là đặc tính tự nhiên gắn liền với bản chất con người.
Khi nghĩ về kết quả lâu dài của việc học hành suốt mấy năm trời trên ghế nhà trường, mình nhớ lại lời thề ngày rời khỏi cổng trường đại học: “Tuyệt đối không tham gia bất kỳ kỳ thi nào nữa”. Nhưng rồi cuộc sống cũng khiến mình phải phá vỡ lời hứa ấy đúng một lần duy nhất - khi vượt qua kỳ thi sát hạch để lấy bằng lái xe.
Nói vậy chứ mình không ghét trường lớp. Ngược lại, mình còn biết ơn nơi ấy rất nhiều vì đã trang bị nền tảng tri thức cơ bản nhất cho hành trình học tập suốt đời của mình. Trong hàng ngàn kỷ niệm, có lẽ điều đáng quý nhất chính là thói quen tự học và niềm say mê khám phá mà mái trường xưa đã gieo mầm trong mình.