Răng Khôn Đáng Ghét - nói dối e blog

Răng Khôn Đáng Ghét

Đời tôi đến giờ đã mọc hai chiếc răng khôn, cả hai đều nằm ở hàm trên. Chiếc răng số 8 bên phải chính là “người bạn” từng khiến tôi đau đầu cách đây vài năm vì bị sâu nghiêm trọng. Hồi đó vì không cảm thấy đau đớn nhiều, tôi chỉ ghé nha khoa gần nhà để trám tạm qua loa.

Ai ngờ đến tận tháng 9 năm nay, chiếc răng này bắt đầu “trả thù”. Dù là dịp lễ Quốc khánh, nó vẫn không cho tôi yên ổn nghỉ ngơi. Không chịu nổi, tôi đành ra tiệm thuốc mua một vỉ kháng sinh, uống một viên nhưng chẳng thấy thuyên giảm nên bỏ dở. Phải chịu đựng thêm cả tuần lễ nữa mới thấy dễ chịu chút đỉnh.

Hai hôm trước, sau bữa tối đang nằm xem tivi, tôi không nhịn được đưa tay vào miệng sờ nắn. Ai dè vừa ấn mạnh đã bứt ra một mảng lớn, hóa ra răng đã mục ruỗng hoàn toàn. Giờ dây thần kinh phơi trần ra ngoài, chỉ cần chạm nhẹ cũng thấy buốt tận óc. Tôi lập tức quyết định hôm sau sẽ đi nhổ ngay.

Sáng hôm sau tôi dậy từ 5 giờ sáng để đến bệnh viện Răng Hàm Mặt. Kinh nghiệm từ nhiều năm trước dạy tôi rằng muốn có chỗ ngồi chờ phải đến thật sớm. Vị nha sĩ cũ từng khen tôi có khả năng chịu đau “phi thường” vì nhớ lần trước lấy tủy răng mà không cần gây tê, tôi vẫn ngồi im không một tiếng kêu. Tuy nhiên, chịu đựng được không đồng nghĩa với việc không sợ đau. Lần này tôi đã suy nghĩ kỹ và đồng ý với đề xuất của bác sĩ là tiêm gây tê cục bộ trước.

Nào ngờ khi chiếc kìm nha khoa vừa kẹp vào răng, nước mắt tôi lập tức trào ra như suối. Cơn đau dữ dội như có ai khoan thẳng vào tủy xương. Vì răng đã sâu tới mức lộ tận dây thần kinh, thuốc tê dường như chẳng còn hiệu quả. Bác sĩ đành tiêm thêm một mũi nữa, dù vậy khi tiếp tục kéo vẫn không nhổ được. Nếu răng còn nguyên vẹn thì chắc chắn thuốc tê sẽ phát huy tác dụng, chứ không đau điếng người như vậy.

Đúng lúc sắp tuyệt vọng thì bất ngờ cảm giác đau đớn biến mất hoàn toàn. Hóa ra chiếc răng đáng nguyền rủa đã rời khỏi nướu! Cảm giác lúc đó thật không gì sánh bằng, như được giải thoát khỏi cơn ác mộng kéo dài nhiều năm.

Tối hôm đó tôi chẳng thấy đói bụng, luôn có cảm giác lâng lâng khó chịu. Không biết có phải do tác dụng phụ của thuốc tê hay không nhưng dù sao vấn đề đã được giải quyết triệt để. Đến hôm nay, ngoài việc má vẫn hơi sưng, vết thương hoàn toàn không gây khó chịu gì.

Tôi xin khuyên những ai đang vật lộn với răng khôn nên sớm đi khám và xử lý kịp thời. Để đến khi nó “quậy phá” mới chữa trị thì chỉ chuốc lấy thêm đau đớn mà thôi.

0%