Hành Trình Chơi Game Của Trẻ 5 Tuổi
Hành trình khám phá trò chơi của cậu bé năm tuổi
Cậu con trai nhỏ của tôi tên Đậu Vân, năm nay vừa tròn năm tuổi rưỡi. Từ khi cháu ba tuổi, tôi đã cố ý rèn luyện khả năng chơi game của cháu như một phần trong quá trình phát triển trí tuệ. Tôi luôn tin rằng trò chơi chính là phương pháp hiệu quả để kích thích tư duy thông qua trải nghiệm thực tế.
Khi ấy, những trò chơi đơn giản trên điện thoại cảm ứng là thử nghiệm đầu tiên. Dù mới chưa đầy ba tuổi nhưng ngay cả những game dành cho mèo cưng cũng khiến cháu bối rối vì không hiểu logic vận hành. Quan sát kỹ, tôi nhận thấy quá trình phát triển nhận thức của con hơi chậm hơn so với mặt bằng chung. Lúc cùng tuổi, bản thân tôi đã có thể nhận biết chữ cái và ghi nhớ sự việc rõ ràng, nhưng Đậu Vân lúc đó vẫn chưa thể diễn đạt lưu loát bằng lời nói. Tuy nhiên, tôi sẵn sàng kiên nhẫn đồng hành, bởi việc chứng kiến một đứa trẻ học cách chập chững những kỹ năng cơ bản - thứ mà người lớn thường xem là hiển nhiên - lại là điều vô cùng thú vị.
Điểm mốc đầu tiên khiến cháu thực sự say mê trò chơi chính là ứng dụng “Thực Phẩm Vui Vẻ” trên nền tảng iOS. Đây là tựa game thiết kế dành riêng cho trẻ nhỏ, chủ yếu dựa vào thao tác chạm liên tục với logic cực kỳ đơn giản. Trong suốt giai đoạn ba tuổi, chúng tôi đã thử nghiệm vô số game tương tự nhưng đa phần cháu đều không thể tự chơi độc lập.
Điều bất ngờ xảy ra khi cháu tự ý tải game từ quảng cáo trên iPad của ông bà. Cháu đặc biệt thích các trò chạy bất tận (dù khi thử bản gốc Temple Run lại không hứng thú). Một tựa game kỳ diệu khác là Tap Tap Dash, cháu chơi suốt vài năm trời và gần đây đã hoàn thành hàng nghìn màn chơi. Những cấp độ cuối cùng vô cùng thử thách, đòi hỏi khả năng ghi nhớ phản xạ máy móc cực kỳ tinh vi.
Tôi từng say mê tựa game Mr. Jump và thường chơi mẫu cho cháu xem, dù cháu rất thích nhưng mãi đến hơn bốn tuổi mới tự vượt qua màn đầu tiên. Dù không thể hoàn thành các màn sau, cháu vẫn kiên trì khám phá và học hỏi từng chút một. Việc dạy cháu sử dụng chuột máy tính cũng không hề đơn giản. Có lẽ thế hệ hiện tại, ngoài công việc, ít ai dùng chuột khi đã có màn hình cảm ứng tiện lợi. Thuở xưa cách đây chục năm, trẻ con vẫn chơi mượt “Thực Vật Đại Chiến” trên PC, nhưng với iPad thì ngay cả tựa game này cũng vượt quá khả năng tiếp nhận logic của cháu lúc ba tuổi.
Vì không thường xuyên dùng máy tính, tôi từ bỏ ý định dạy game nền tảng PC và chuyển hướng sang Switch - thiết bị lý tưởng nhất cho không gian gia đình. Những năm đầu tiên (khi chưa đầy ba tuổi), cháu chỉ thích mỗi trò “Shake the Bottle” trong 1-2-Switch dù các trò khác quá trừu tượng. Phải đến khi lớn hơn chút nữa, cháu mới làm quen dần với các trò đơn giản như vắt sữa bò.
Tôi đặc biệt chú trọng rèn luyện kỹ năng sử dụng tay cầm. Hóa ra đây không phải khả năng bẩm sinh mà cần quá trình rèn giũa. Thế hệ chúng tôi từng trải qua từ cần điều khiển Atari, phím十字键 Nintendo FC đến tay cầm hiện đại phải vận dụng hầu hết ngón tay - điều mà ngay cả cha mẹ tôi cũng thấy khó khăn. Ban đầu, tôi chọn tựa game “Cắt Tùm Lum” để dạy cháu thao tác cần chuyển ngang. Việc điều khiển nhân vật Minion dừng đúng vị trí mong muốn khiến cháu phải cố gắng rất nhiều. Quá trình này kéo dài vài tháng với hàng chục lần tập luyện, không rõ do trưởng thành tự nhiên hay do luyện tập thường xuyên mà cháu dần tiến bộ.
Khi thử nghiệm Mario Kart, cháu không mấy hào hứng, tuy nhiên chức năng điều khiển cảm ứng đã giúp đơn giản hóa trải nghiệm. Tựa game thực sự khiến cháu đam mê và chơi độc lập chính là Kirby: Star Allies. Trò chơi này quá tuyệt vời cho trẻ nhỏ - dù không hiểu gì, cháu vẫn có thể bay suốt màn chơi đến đích. Trong suốt tháng cháu tròn bốn tuổi, tôi đồng hành cùng cháu khám phá từng bước. Những phần hướng dẫn đầu tiên giúp cháu làm quen, mỗi khi gặp bế tắc cháu lại chuyển tay cầm cho tôi. Dần dần, cháu hiểu được cách đánh bại địch thủ, tránh bị thương, tìm yếu tố ẩn và đấu boss.
Điều thú vị nhất ở trẻ là khả năng lặp lại không biết chán. Khi đã thành thạo, cháu tự chơi lại từ đầu, tìm kiếm thành tựu bằng cách ghi nhớ đường đi nước bước. Thậm chí có vài bạn hàng xóm lớn tuổi hơn đến chơi cùng vẫn rất vui vẻ.
Mario Party ra mắt muộn hơn, nhưng khi dạy cháu các trò con trong đó, đặc biệt là những trò cần sử dụng cần điều khiển, cháu vẫn gặp khó khăn. Tuy nhiên việc cháu từng chơi thành thạo Kirby đã tạo nền tảng tư duy tốt. Có lần ép cháu vượt qua một trò khó (bằng cách không cho chơi trò khác nếu chưa qua màn), cháu đã khóc nức nở vì thất bại.
Đến gần năm tuổi, tựa game yêu thích mới của cháu là Yoshi’s Crafted World. Trò này phức tạp hơn Kirby nhờ thêm cần điều